Thu tiền tỷ nhờ nghề thổi thủy tinh

Ngụ cư trong con hẻm nhỏ trên đường Cây Sung, hàng ngày anh Thuận bận rộn với công việc thổi thủy tinh trên ngọn lửa hàng nghìn độ C. Một tay lăn đều, một tay dùng que kẹp, kéo, cứ như vậy một lúc sau những giọt nước thủy tinh, rồi cả những con thú ngộ nghĩnh như hổ, rồng, hươu… dần hình thành qua bàn tay khéo léo của người thợ đã có 10 năm gắn bó với nghề.

Nhìn những vết sẹo không đếm hết trên bàn tay, cánh tay hay trên chân, anh Thuận vẫn lạc quan: “Tôi có thể làm lúc nào tùy thích. Muốn nghỉ thì nghỉ, không lo gì thất nghiệp hay chủ đuổi”. Trong nhà, việc giao dịch buôn bán, xoay xở các mối hàng trong và ngoài nước được mẹ ruột của anh, bà Nguyễn Thị Chín quán xuyến.

anh-thuan-7996-1411264006.jpg

Anh Thuận là người thợ thổi thủy tinh thủ công hiếm hoi còn gắn bó với nghề tại TP HCM.

Theo bà Chín, trước đây, gia đình bà thuê thêm 4 người thợ, song đặc thù mặt hàng này chỉ tiêu thụ được từ tháng 10 đến tháng 4 năm sau nên hàng tồn chất đầy nhà, suốt 6 tháng trời nuôi thợ nên không có đủ vốn. Sau cùng chỉ còn vợ chồng anh Thuận chịu làm, gắn bó với nghề.

Trong những tháng này, gia đình làm những mặt hàng phổ biến để trữ, đến tháng hút hàng thì tập trung làm những món mà khách hàng yêu cầu. Tuy vậy, nhiều khi bà Chín cũng phải bỏ tiền ra để đặt mua hàng ngoài chợ với giá cao hơn để đảm bảo số lượng giao cho khách hàng.

Mỗi ngày anh Thuận làm được khoảng 60 con thú lớn hoặc 100 con thú nhỏ, nếu vợ anh cùng làm thì số này gấp đôi, bà Chín không còn phải lo kiếm thêm thợ ngoài mà vẫn đủ hàng cung cấp cho thị trường. Những lô hàng làm ra được gia đình bà xuất đi các mối ở Hà Nội, Nha Trang, Đà Nẵng và cả nước ngoài như Australia, Mỹ, Hà Lan. Mỗi lô hàng tầm 20 triệu đồng, mỗi năm đi vài chục đợt, tính ra cả tỷ đồng.

Với thu nhập như vậy, cả bà Chín lẫn anh Thuận đều không biết chính xác vì sao một khu phố trước đây vài chục hộ làm nghề thổi thủy tinh giờ lại đổi sang công việc khác. Nhưng có lẽ cũng là do nghề này không cho thu nhập đều, một năm chỉ làm trong 6 tháng nên nhiều người bỏ, nhiều người tìm đến làm việc cho các cơ sở lớn, lương đều đặn và có chế độ.

So sánh hàng mình làm ra với hàng Trung Quốc, anh Thuận cho biết: “Bên Trung Quốc có làm thú, hoa thủy tinh bằng khuôn rất đẹp, rẻ nhưng chúng không có linh hồn. Người ta chọn mình bởi mỗi con thú đều có điểm khác nhau, là cảm xúc của người thợ khi làm ra chúng”.

Gắn bó lâu năm với nghề, anh bộc bạch nếu không kiên trì, nhẫn nại chắc chắn sẽ bỏ cuộc. “Mỗi lần có mẫu mới phải tập làm có khi cả ngày trời mới quen tay. Hì hục làm mà chỉ một sơ xuất nhỏ cũng bỏ cả con thú nên cũng có lúc bực mình. Tuy vậy phải kìm lại, nóng giận thì không làm được gì”, anh nói. Cõ lẽ đây cũng là một trong những lý do khiến anh Thuận là một trong số những người thợ thổi thủy tinh hiếm hoi còn gắn bó với nghề giữa TP HCM nhộn nhịp này.

Theo Dân Việt

0913.756.339